Năm mới, nhưng quá khứ vẫn tiếp tục ở Liên Hợp Quốc (LHQ) và những xúc tu trục lợi của nó. Một trong những phần hoại tử này là Hội đồng Nhân quyền LHQ, được định nghĩa là
cơ quan liên chính phủ của Liên hợp quốc chịu trách nhiệm; tăng cường thúc đẩy bảo vệ nhân quyền trên toàn cầu; giải quyết và đưa ra khuyến nghị các tình huống vi phạm nhân quyền. Có trách nhiệm theo dõi, tổ chức thảo luận tất cả các vấn đề đáng chú ý về nhân quyền trong năm. Trụ sở đặt tại văn phòng LHQ ở Geneva.
Hội đồng bao gồm 47 Quốc gia thành viên Liên hợp quốc do Đại hội đồng Liên hợp quốc bầu ra.
Năm mới “thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền”
Tất cả những gì bạn cần biết là xem danh sách uỷ viên Hội đồng Nhân quyền mới được công bố hôm 1/1.
Ngày 1/1, Trung Quốc, Cuba và Nga sẽ trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc.
Trung Quốc, nơi giam giữ 2 triệu công dân Duy Ngô Nhĩ của mình trong các trại cải tạo lao động; triệt sản hàng nghìn người và sử dụng phần còn lại cho lao động khổ sai; đang khoác lên mình tấm áo nhân quyền của Liên Hợp Quốc.
Cuba, quốc gia lạc hậu, nơi những thành viên sáng giá nhất; dũng cảm vượt biên qua vùng biển đầy cá mập để tìm kiếm tự do.
Nước Nga của Vladimir Putin nơi những đối thủ chính trị, xã hội đều bị trấn áp. Cho dù đó là chất độc thần kinh Novichok và Alexei Navalny; cửa sổ mở và nhà báo, hay các cuộc tấn công băng đảng nhằm vào những người bất đồng; làm gì có cái khái niệm gọi là nhân quyền.
Điều đáng nói không phải là việc các thành viên này tham gia Hội đồng Nhân quyền; mà tình trạng báo động là rất ít chính phủ và tổ chức bận tâm đến điều đó.
Liệu các thành viên mới có tự điều tra một cách khách quan và sau đó cải thiện quyền con người của họ như chúng ta đã biết? Đáng buồn thay, đó là những câu hỏi tu từ; câu trả lời tất nhiên là không.
Cho đến khi – nếu – có những cải tiến thực sự; nên biết rằng Liên Hợp Quốc là một trò đùa ác không hề hài hước.