Cậu bé người cá vươn đầu lên khỏi mặt nước và nói: “Tôi đến từ Atlantis, xin hãy để tôi đi”. Bác sĩ Vinogradov nói rằng ông gần như rơi xuống đất sau khi nghe thấy điều đó.
Nội dung chính
Miêu tả về Atlantis qua tác phẩm “đối thoại” của nhà toán học, triết học vĩ đại Hy Lạp – Platon
Thành phố Atlantis theo mô tả của Platon (427- 347TCN) là một hòn đảo lớn đã tồn tại từ trước thời đại của ông đến khoảng 9.000 năm. Ông nội của Critias sau khi được nhà hiền triết Solon thuật lại câu chuyện về Atlantis đã kể cho ông nghe.
Solon (638-559TCN) là một nhà chính trị, nhà cải cách, là một trong bảy nhà hiền triết của Hy Lạp cổ đại. Ông biết đến Atlantis trong một cuộc “đối thoại” với một vị lão tế ti (viên quan phụ trách việc cúng tế) của Ai Cập cổ đại trong chuyến du lịch nước ngoài.
Quan tế ti miêu tả cho Solon, Atlantis nhận được sự che chở bởi vị thần biển cả Poseidon. Quốc đảo này rộng hơn cả Lybia và Tiểu Á (tức Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay) cộng lại và nằm trên Đại Tây Dương, bên ngoài “Cột trụ của Héc-quyn”, tức eo biển Gibralta ngày nay.
Quần đảo Atlantis được trời phú cho điều kiện tự nhiên thuận lợi, vàng bạc và các kim loại quý hiếm dồi dào. Con người nơi đây có sức mạnh thể chất vượt trội, trí tuệ siêu việt. Vì thế nền văn minh của họ phát triển đến mức khó tin.
Quân đội của thành đô này cực kỳ hùng mạnh, đặc biệt về khả năng chiến đấu trên biển. Họ chiếm đóng được nhiều khu vực rộng lớn. Ở châu Phi, quân đội Atlantis đánh vượt đến cả Ai Cập. Còn ở châu Âu, họ đã chiếm được vùng đất rộng lớn kéo dài đến Tyrrhenia (trung Ý ngày nay).
Thời gian trôi qua, đạo đức của con người ở đây ngày càng tụt dốc, thậm chí cả gan báng bổ thần thánh. Cuối cùng đảo quốc này phát sinh những trận địa chấn và đại hồng thủy. Tất cả nền văn minh cùng người dân kiêu ngạo, hiếu chiến nơi đây bị chôn vùi xuống biển chỉ trong một ngày đêm.
Mặc dù ngày nay “đối thoại lục” được mặc định là tác phẩm văn học thông thường, tuy nhiên không ít luồng tin cho rằng nó dựa trên nền tảng một sự thật. Một quan điểm khác lại nói, Platon đã tạo ra câu chuyện về Atlantis như một phương tiện truyền đạt một số lý thuyết triết học của mình.
Chủ đề về Atlantis gây nhiều tranh cãi
Một số nhà triết học, nhà nghiên cứu cho rằng câu chuyện về Atlantis của Platon chỉ là hư cấu. Có thể ông đã lấy ý tưởng từ những truyền thuyết, thần thoại xưa cũ để xây dựng cho mình một cốt chuyện riêng biệt.
Chẳng hạn, Platon lấy cảm hứng từ các ghi chép của người Ai Cập về vụ phun trào Thera, cuộc xâm lược của tộc người biển cả, hoặc cuộc chiến thành Troia. Hay dựa trên một số sự kiện có thực thời bấy giờ như: sự thất bại trong cuộc xâm lược Sicily của người Athens trong khoảng thời gian 415-413 TCN; sự kiện thành bang Helike bị tàn phá vào năm 373 TCN…
Câu chuyện về Atlantis đáng lẽ chỉ dừng lại ở những giả thuyết, bởi không có bằng chứng rõ ràng, cụ thể nào khẳng định nó có tồn tại. Cho đến khi nhà tiên tri, nhà thôi miên nổi tiếng người Mỹ Edgar Cayce (1877-1945) khơi lại chủ đề này. Vào thời điểm bấy giờ, đó là một tiết lộ vô cùng chấn động, khiến giới chuyên gia không thể không quan tâm.
Atlantis qua lời kể của nhà tiên tri thiên tài thế kỷ XX – Edgar Cayce
Bên cạnh bà Vanga, thế kỷ 20 còn ghi nhận nhà tiên tri Edgar Cayce với gần 15.000 lời sấm đi trước tương lai hàng nửa thế kỷ, và chúng lần lượt trở thành sự thật trước sự ngỡ ngàng của những tín đồ tiên tri.
Casey dự đoán chính xác cuộc khủng hoảng kinh tế Mỹ năm 1929 và 1933 từ năm 1924. Ông đoán trước Ấn Độ sẽ giành được độc lập, sự phục quốc của Israel, và cái chết bất ngờ của tổng thống Hoa Kỳ John F. Kennedy trong nhiệm kỳ của mình. Sự kiện Đảng cộng Đông Âu sụp đổ và kiến lập một thể chế xẫ hội mới tại đây…tất cả những dự đoán này đều ứng nghiệm.
Nhà tiên tri có niềm yêu thích đặc biệt với nền văn minh tiền sử Atlantis
Edgar Cayce nhắc đến chủ đề Atlantis hàng trăm lần. Ông không chỉ tường thuật lại chi tiết, mà còn khẳng định, vào năm 1968, Atlantis sẽ được con người khám phá.
Quả nhiên, năm 1967, một phi công bay qua các đảo Andros và Bimini ở Bahamas và phát hiện một vật thể màu xám có hình khối nhân tạo dưới mặt nước vài mét.
Ngày 2/9/1968, nhà khảo cổ học J. Manson Valentine tìm thấy dưới mặt nước 5,5m ở bờ biển phía tây bắc Bimini lộ diện những tảng đá hình vuông. Những tảng đá được kết nối với nhau bằng một chất tương tự xi măng. Ước chừng mỗi tảng đá có khối lượng ít nhất là 25 tấn. Đây là một trong những di tích khảo cổ hoành tráng gây chấn động mạnh vào thế kỷ XX.
Qua thấu thị – một trong sáu loại công năng đặc dị siêu thường của con người được các nhà khoa học công nhận, Casey nhìn thấy đế quốc Atlantis bao gồm một đại lục địa rộng lớn, từ Vịnh Mexico và biển Caribe ở phía tây, đến Biển Địa Trung Hải ở phía đông.
Ông cho biết: xuất phát điểm của công dân Atlantis là “những người sống hòa bình”, thể chất của họ phát triển rất nhanh, sức khoẻ của họ cũng rất tốt. “Vì họ nhận thức rằng họ chỉ là một bộ phận của chỉnh thể, do đó, những vật chất cần thiết cho thân thể chỉ lấy từ tự nhiên”.
Họ có thể du hành tư tưởng, cũng có thể “di chuyển thân thể của bản thân họ từ một điểm trong vũ trụ đến những nơi khác”. Điều mà con người ngày nay nghĩ rằng chỉ có trong những bộ phim khoa học viễn tưởng.
Tuy nhiên, thời gian trôi đi, người Atlantis không hài lòng với những điều họ được ban tặng. Sự bành trướng dục vọng sai khiến họ lạm dụng kỹ thuật, vắt kiệt nguồn tài nguyên thiên nhiên để phục vụ cho mục đích bất hảo.
Cuối cùng, người Atlantis sử dụng năng lực chế tạo để chuyển dụng tinh thạch làm vũ khí có tính hủy diệt. Uy lực của tinh thạch quá khủng khiếp, họ bị mất kiểm soát với chính điều mình đã tạo ra. Những thảm hoạ tương tự bom nguyên tử làm chấn động các bản khối đại lục, khiến địa cực chuyển động, khơi mào cho sự huỷ diệt phát sinh vào khoảng 5 vạn năm TCN. Khi đó, một phần của đại lục Atlantis đã trầm xuống đáy biển. Lần hủy diệt này đã chia đại lục Atlantis thành năm hòn đảo nhỏ hơn.
Thảm họa thứ hai xảy ra cách đây hơn 2 vạn năm. Lần này, núi lửa phun trào, địa chấn và những biến hóa địa cực của trái đất khiến Atlantis còn lại ba hòn đảo.
Thảm họa định mệnh xoá sổ Atlantis khỏi bản đồ thế giới xảy ra vào khoảng năm 17.000 TCN, hòn đảo lớn nhất của Atlantis, Poseidia, chìm hẳn xuống Đại Tây Dương.
Các nhà nghiên cứu chứng thực, ông Casey chưa bao giờ đọc hai tác phẩm của Plato, nhưng kiến giải của ông trùng khơp với “đối thoại lục” của Plato về thời gian Atlantis biến mất như được đề cập bởi vị tế ti Ai Cập.
Atlantis qua lời kể của cậu bé người cá
Vào những năm 90, một chiếc tàu thăm dò của Liên Xô trong khi tìm kiếm bom hạt nhân ngoài khơi Cuba, đã phát hiện ra một em bé người cá. Trên tàu lúc đó có mặt nhà khoa học, bác sĩ Vladimir Vinogradov.
Theo ghi chép trong hồi ký của ông, tàu đã tìm thấy vị trí của xác tàu chở bom hạt nhân bị đắm từ năm 1962. Họ đặt camera dưới mặt nước và di chuyển dọc theo đáy biển để tìm kiếm. Bỗng một bóng đen xuất hiện trước máy quay, những người nhìn vào màn hình đều há miệng sững sờ, họ không thể tin vào cảnh tượng mình nhìn thấy.
Bóng đen này bơi như cá nhưng hình hài giống như một đứa trẻ. Cậu bé bơi đến trước máy ảnh, nhìn vào ống kính với ánh mắt tinh quái, rồi lại nhảy ra xa.
Nhóm nghiên cứu sửng sốt đến mức quên mất nhiệm vụ ban đầu. Lúc này suy nghĩ duy nhất của họ là tìm cách bắt được nó. Họ đặt bẫy và em bé người cá nhanh chóng bị bắt.
Tiểu nhân ngư kêu thảm thiết như tiếng cá heo và thấy một bàn tay nhỏ màu xanh lá cây chìa ra. Một nhân viên can đảm, lôi tiểu nhân ngư ra khỏ bẫy và cho vào một chiếc bồn khác trong suốt. Cậu bé dài khoảng 60cm, toàn thân bao phủ bởi vảy, có mang cá, trên đầu là một chiếc mũ bằng xương.
Điều kinh hoàng là cậu ta vươn đầu lên khỏi mặt nước và nói: “Tôi đến từ Atlantis, xin hãy để tôi đi”. Bác sĩ Vinogradov thuật lại rằng, ông ấy gần như rơi xuống đất sau khi nghe thấy điều đó.
Vài giờ sau đó, nhóm nghiên cứu đã thương lượng và trao đổi các điều khoản với tiểu nhân ngư. Cậu sẵn sàng trả lời bất kỳ câu hỏi nào miễn là có thể quay trở lại biển. Nếu họ không thực hiện lời hứa của mình, Liên Xô sẽ bị trừng phạt.
Tiểu nhân ngư cho biết: lục địa Atlantis hàng triệu năm trước trải dài khắp châu Phi và Nam Mỹ. Cũng tương tự như những gì nhà văn Platon và nhà tiên tri Mỹ đưa ra, Atlantis gặp thảm hoạ và chìm dần xuống đáy biển.
Để thích nghi với môi trường, người Atlantis với thể trạng và cấu trúc gen ưu việt, họ tự phát triển mang và vảy để thuận tiện cho sinh hoạt dưới nước. Tuổi thọ trung bình của họ kéo dài trên 300 năm.
Tiểu nhân ngư cho hay, hiện tại dân số của họ khoảng 3 triệu người và sống dưới đáy đại dương. Đó là một thành phố làm bằng đá cẩm thạch và các rạn san hô. Cậu thẳng thắn tiết lộ, những người Atlantis cũng đóng giả để trà trộn vào nhân loại. Định kỳ, họ lên đất liền hòa vào đám đông, nhằm quan sát sự phát triển của nền văn minh của con người.
Tuy nhiên, quan chức Liên Xô không thả cậu về đại dương như thoả thuận. Họ mang cậu vào một cơ sở nghiên cứu bí mật ở Biển Đen để nghiên cứu, và tiểu nhân ngư đã ngừng nói từ đó. Không lâu sau, năm 1991 Đảng cộng sản Đông Âu Liên Xô bị giải thể, theo Epoch Times.
Dựa trên sự tương đồng giữa câu chuyện của Platon, nhà tiên tri Edgar Cayce và lời kể của tiển nhân ngư trong hồi ký của bác sĩ Vladimir Vinogradov; chúng dường như đã chỉ rõ rằng rằng Atlantis thật sự đã từng tồn tại.
Nền văn minh này tiên tiến hơn nhiều so với nền văn minh nhân loại chúng ta ngày nay. Họ là có tố chất cơ thể đặc biệt, lại sở hữu trình độ khoa học, kỹ thuật, công nghệ cao siêu. Tuy nhiên, chính tâm kiêu ngạo, dục vọng cai trị mãnh liệt, kèm theo hành vi phá hoại kinh thiên động địa của người Atlantis đã dẫn họ đến sự diệt vong.
Có thể bạn quan tâm: