Giáo sư Adler thất kinh khi chứng kiến cảnh Messing dùng ý niệm di chuyển điếu thuốc đi 15cm. Thế giới quan của nhà khoa học sụp đổ ngay tại chỗ. Ông kinh ngạc thốt lên: “Ôi, thiên sứ của Thượng Đế đã xuất hiện.”
Messing – nhân vật thần kỳ số 1 thế giới
Wolf Messing Grigorevich sinh năm 1899 tại làng Do Thái Góra Kalwaria, Warszawa, Ba Lan. Ông là người vô cùng nổi tiếng trong giới tinh anh ở thế chiến II.
Cha mẹ Messing đều là những tín đồ ngoan đạo của Do Thái giáo. Trong cảnh nghèo khó, họ vẫn tuân thủ nghiêm ngặt giới luật của tôn giáo.
Messing theo học trường tiểu học Do Thái từ năm 6 tuổi. Cậu có trí nhớ cực tốt nên rất dễ học thuộc lòng những câu kinh dài. Tài năng thiên bẩm của Messing đã thu hút sự chú ý của một giáo sĩ Do Thái.
Ông có ý định gửi Messing đến học viện Thần học Do Thái nhằm đào tạo cậu trở thành một giáo sĩ. Tuy nhiên, Messing không muốn điều đó nên đã thẳng thắn từ chối. Khi cha mẹ của Messing biết chuyện, họ vô cùng thất vọng.
Cuộc gặp gỡ với ‘sứ giả’ của Thiên thượng
Một buổi chiều muộn nọ, đột nhiên Messing nhìn thấy một người khổng lồ mặc áo choàng trắng xuất hiện trên cầu thang.
Trong hồi ký của mình, Messing kể lại: “Tôi nhìn thấy bộ râu lớn của ông ấy. Khuôn mặt có gò má rộng, một đôi mắt sáng có thần sắc phi phàm. ‘Sứ giả’ của Thiên thượng giơ đôi tay trong chiếc áo rộng lên trời”.
Vị “sứ giả” nói với cậu rằng: “Con của ta! Thiên thượng phái ta đi tìm con, báo trước tương lai của con, và con phải làm tròn bổn phận với Chúa.“
Âm thanh của ‘sứ giả’ ầm ầm vang vọng như sấm sét. Nghe xong, cậu thiếu niên sợ hãi ngã xuống đất ngất lịm. Khi tỉnh dậy, Messing đã nghe thấy cha mẹ mình đang lớn tiếng đọc kinh cầu nguyện.
Sau cuộc gặp gỡ chấn động đó, cậu chấp nhận theo học tại học viện Thần học. Bởi cậu tin rằng cuộc đời mình đã được Chúa an bài như vậy.
Trốn khỏi học viện
Một lần khi Messing đang cầu nguyện trong nhà thờ, cậu gặp một người đàn ông vô gia cư. Người này rất giống với “người khổng lồ áo trắng” cậu từng thấy trước đây. Messing sốc nặng: “Không lẽ mình đến học viện là vì bị một người đàn ông vô gia cư lừa gạt?” Cậu hồ nghi: “Phải chăng bố mẹ đã sắp xếp chuyện đó để cậu ngoan ngoãn đi tu?”
Ý nghĩ đó kích động kịch liệt tâm trí cậu bé. Cuộc nổi loạn của cậu thiếu niên cuối cùng cũng nổ ra, Messing nung nấu ý chí trốn khỏi học viện Thần học. Để có “kinh phí” đào tẩu, cậu đã lấy trộm tiền quyên góp của các tín đồ trong nhà nguyện.
Siêu năng lực đầu đời: Biến giấy vụn thành vé xe
Vốn thông minh nhanh nhẹn nên Messing trốn trót lọt lên tàu. Cậu núp dưới băng ghế để tránh người soát vé đi kiểm tra. Quá mệt mỏi, Messing nhanh chóng chìm vào giấc ngủ mặc cho tàu lăn bánh. Tuy nhiên, nỗi lo lớn nhất của cậu đã ập đến, người soát vé phát hiện ra cậu và hỏi: “Vé của cậu đâu?“
Messing chộp lấy một mẩu báo vụn nhỏ trên mặt đất đưa cho người soát vé. Trong lòng cậu khao khát: “Cầu xin Chúa phù hộ để người soát vé coi tờ giấy vụn đó như một tấm vé”.
Người soát vé nhìn kỹ “tấm vé”, sau đó ông nghiêm túc đục một lỗ trên đó, biểu thị việc kiểm tra vé đã hoàn tất và trả lại tờ giấy vụn cho Messing.
Người soát vé ngạc nhiên nhìn cậu bé gầy gò, tại sao có vé mà cậu ta lại trốn dưới băng ghế? Người soát vé cũng thôi nghi hoặc, đó chỉ là một cậu bé tinh nghịch. Ông vui vẻ nói với Messing rằng, tàu sẽ đến Berlin sau hai giờ nữa.
Đây là lần đầu tiên trong đời Messing triển hiện siêu năng lực. Một trải nghiệm mà ông không bao giờ quên. Sau này, khi trở nên nổi tiếng, Messing sang Liên-Xô và thuật lại câu chuyện này với giới truyền thông. Sự tình tràn lan trên khắp các mặt báo. Nó trở thành một câu chuyện thú vị mà hầu như ai cũng biết.
Chuyến tàu kỳ diệu đã đưa Messing tới Berlin. Từ một nam sinh chỉ biết ăn và học, Messing đã phải làm nhiều nghề để mưu sinh: rửa bát thuê, đánh giày, bán báo dạo… Đây là khoảng thời gian vô cùng khó khăn trong cuộc đời ông.
Tưởng mất mạng thì bộc phát một siêu năng lực mới
5 tháng sau khi đến Berlin, Messing gục xuống đường, cậu ngất đi vì quá đói. Người ta không thể cảm nhận được mạch đập của cậu nữa, nhịp tim cũng không còn. Cơ thể cậu lạnh ngắt, tất cả các dấu hiệu của sự sống đã biến mất. Mọi người nghĩ rằng Messing đã chết nên họ gửi cậu đến nhà xác.
Sau khi Messing tắc thở 3 ngày, giáo sư Abel đến khám nghiệm tử thi của cậu. Ông phát hiện rằng mạch của cậu vẫn đập dù rất yếu ớt. Giáo sư dùng đủ mọi cách và cậu thực sự đã thức dậy.
Nhận thấy đây là một sự kiện thần kỳ, ngài giáo sư mở lời nhận nuôi Messing. Ông dạy cậu tin vào bản thân, tin vào năng lực siêu nhiên cậu được Chúa ban tặng và khuyến khích cậu làm bất cứ điều gì cậu muốn làm.
Abel và người cộng sự là giáo sư tâm thần học Schmidt cùng nhau huấn luyện Messing. Dần dần, cậu phát huy được khả năng phân ly chuẩn xác “thanh âm”. Tức là cậu “nghe” được âm thanh phát ra từ suy nghĩ người khác.
Đọc được suy nghĩ của người khác
Một lần, để kiểm tra xem kỹ năng đọc suy nghĩ của mình, Messing ra khu chợ Berlin. Cậu lắng nghe giọng nói của một người bán hàng và bắt đầu phân tích.
Messing lại gần, nhìn vào mắt ông ấy nói: “Đừng lo! Con gái của anh sẽ không quên vắt sữa bò và cho lợn ăn. Tuy còn rất nhỏ nhưng nó rất kiên cường và thông minh.“
Chủ cửa hàng sững sờ, sau đó kêu lên một cách kinh ngạc. Vậy là Messing biết mình đã đọc đúng suy nghĩ của ông ấy.
Trong hơn hai năm huấn luyện, giáo sư Abel còn dạy Messing dùng ý niệm để khống chế chuyển dịch cơn đau. Ví dụ, khi dùng kim châm vào ngực, Messing dùng ý niệm chuyển cơn đau sang chỗ khác, bản thân cậu không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Siêu năng lực khống chế sinh tử
Giáo sư Abel giới thiệu Messing với một người quản lý tên là Zimeister. Kể từ đó cậu theo ông ta bắt đầu sinh nhai bằng nghề biểu diễn.
Công việc của Messing ‘đơn giản’ là nằm giả chết trong một chiếc quan tài pha lê lạnh giá. Cậu khống chế bản thân mình chìm vào trạng thái ngủ rất sâu và hoàn toàn bất động trong ba ngày.
Mỗi tuần, Messing có ba ngày nằm bất động như vậy. Chẳng bao lâu cậu được người ta phong cho danh hiệu “Cậu bé thần kỳ”.
Với công việc này, Messing nhận được năm đồng Mác mỗi ngày. Đối với một thiếu niên từng sống trong cảnh đói khát thì đây quả là một khoản thu nhập đáng kể. Messing mừng rỡ gửi tiền và viết thư kể cho bố mẹ nghe về hiện trạng cuộc sống của mình.
Năm 1915, Messing tròn 16 tuổi. Người quản lý Zimest đưa cậu đến Vienna (Áo) lưu diễn. Chuyến đi này trở thành kỷ niệm quý giá nhất trong cuộc đời Messing.
Những buổi biểu diễn công năng đặc dị của Messing gây chấn động rất lớn. Tiếng tăm “cậu bé thần kỳ” vang xa, thu hút sự quan tâm của các nhà khoa học nổi tiếng nhất thời bấy giờ. Albert Einstein và Sigmund Freud đã đến xem buổi biểu diễn của cậu. Cảm thấy quá kỳ diệu, họ mời Messing về trụ sở để thực nghiệm.
Ngôi sao khoa học gặp gỡ cậu bé siêu nhiên
Hai nhà khoa học lừng danh bắt đầu tiến hành các cuộc trắc định với chàng trai trẻ. Sigmund Freud đưa ra chỉ lệnh trong não cho Messing để xem cậu có đọc được ý muốn của ông hay không.
Freud ra lệnh: “hãy đi đến tủ quần áo và lấy một cái nhíp, sau đó đến gặp Einstein và nhổ ba sợi râu của ông ấy.“
Messing nhanh chóng nhận được chỉ lệnh từ tư tưởng của Freud, cậu nhặt chiếc nhíp lên và đi đến bên Einstein. Cậu xin lỗi ông, và nói ra điều Freud ra lệnh.
Freud đưa ra một chỉ lệnh thứ hai: “hãy đưa cho Einstein một cây vĩ cầm và để ông ấy chơi”. Messing làm theo chỉ lệnh không sai một chi tiết.
Sau khi thực chứng, hai nhà khoa học mới hoàn toàn tin tưởng vào siêu năng lực của Messing.
Trước khi Messing rời đi, cậu nói với Einstein: “Ông sẽ nhận được một giải thưởng rất quan trọng vào năm 1921“. Lúc đó, Einstein lè lưỡi một cách hài hước và không để tâm. Tuy nhiên như mọi người đã biết, năm 1921, Einstein thật sự đã đoạt giải Nobel về định luật hiệu ứng quang điện.
Cuộc gặp gỡ định mệnh này có lẽ đã để lại trong lòng nhà khoa học vĩ đại ấn tượng không thể nào quên. Khái niệm về Chúa Trời chẳng hạn, điều mà Einstein vẫn thường nghĩ về nhưng ông không thể dùng khoa học để kiểm chứng.
Các nhà tâm lý học thất kinh
Messing cũng đã trải qua những cuộc trắc định với các nhà tâm lý học ở Berlin, Đức. Họ bao gồm các nhà tâm lý học nổi tiếng nhất thời bấy giờ: Lewis Stern, Karen Horney, Alfred Adler, Berber Enbaum…
Trong cuộc thử nghiệm, Messing biểu diễn một siêu năng lực mà cậu chưa từng làm trên sân khấu – siêu năng lực điều khiển đồ vật từ xa. Cậu sử dụng ý niệm của mình di chuyển hộp diêm trên trên bàn và xoay nó như một cái la bàn.
Giáo sư Adler thất kinh khi chứng kiến cảnh Messing dùng ý niệm di chuyển điếu thuốc của ông ta đi 15cm. Thế giới quan của vị khoa học gia sụp đổ ngay tại chỗ. Ông kinh ngạc thốt lên: “Ôi, thiên sứ của Thượng Đế đã xuất hiện.”
Trong suốt quá trình thực nghiệm, thiết bị theo dõi do được điện trường xung quanh cánh tay của Messing. Bất kỳ người nào tiếp xúc với điện trường này đều để lại những vết đỏ trông giống như vết bỏng. Đồng thời, tính dẫn điện trong không khí cũng gia tăng.
Các giáo sư hỏi một cách hào hứng: “Cậu đã làm như thế nào?”. Nhưng Messing không biết tại sao.
Theo yêu cầu của giáo sư Stern, Messing thể hiện thêm khả năng đọc suy nghĩ của người khác. Các giáo sư và sinh viên tình nguyện viết ra các từ và cụm từ khác nhau, sau đó che chúng lại, nhưng Messing đọc đúng tất cả.
Trong quá trình thử nghiệm, Messing còn giúp giáo sư Stern tìm lại cuốn sách thất lạc. Một năm trước, ông để cuốn sách này trên gác xép nhưng không nhớ. Messing đọc được suy nghĩ của giáo sư và nói cho ông ấy biết vị trí của cuốn sách.
Messing không biết lái xe. Tuy nhiên để nâng thử thách lên tầm cao, giáo sư Horney cho cậu ngồi sau vô lăng một chiếc xe. Ông bịt mắt cậu lại, hai tay cậu vòng lên ôm lấy vai, còn ông thì ngồi vào ghế bên cạnh.
Ông khởi động xe và chỉ đường “hướng trái, hướng phải” trong tư duy. Messing không nhìn thấy đường, cũng không nghe được âm thanh, nhưng cậu đã bẻ lái chính xác và đưa vị giáo sư đi vài vòng quanh sân.
Trên đây là những siêu năng lực của Wolf Messing, những năm tháng về sau này của ông cũng tràn ngập những kỳ tích. Để biết thêm về nửa đời còn lại của Messing mời mọi người đón đọc kỳ tiếp theo.
Theo Epoch Times
Có thể bạn quan tâm: