Người chủ của chú chó là ông Ngô Văn Tí (quê huyện Kiên Lương, tỉnh Kiên Giang). Nói về chú chó cưng của mình, ông Tí cho biết, cách đây hơn 4 năm vợ ông xin từ một người dân ở TP. Hà Tiên và đặt tên cho nó là Lucky.
Kể lại câu chuyện về chú chó cưng của mình, ông Tí cho biết được báo Tiền Phong đăng tải, lúc đó, Lucky nhỏ và ốm nhất bầy nên không ai chịu nuôi. Do vợ chồng không có con, nên vợ ông Tí xin về nuôi để bầu bạn.
Ông Tí cho biết, lúc mới đem về nuôi, nó quá nhỏ và không thể tự ăn, vợ chồng ông Tí mua sữa về quậy và đút cho nó uống từng muỗng. Khi lớn lên, Lucky hàng ngày đi theo ông Tí bán vé số, nó rất khôn và không hề sợ người lạ.
“Hơn 2 năm trước, khi tôi đi bán vé số tại TP. Rạch Giá thì bất ngờ Lucky ngậm xấp vé số đi vào một quán cà phê. Một số người trong quán thấy lạ nên gọi nó tới để mua. Khi khách mua vé số thì Lucky nằm lì ở đó chờ đến khi khách trả tiền mới ngậm đem ra đưa cho tôi”, ông Tí kể.
Mời quý độc giả xem video Youtube Thanh Niên:
Lucky thương ông Tí nhất nhà
Lucky thương ông Tí nhất. Nó quấn lấy ông cả ngày không chịu rời.
Có lần, ông về quê lo công chuyện gia đình, để Lucky cho vợ chăm sóc. Lucky nhất định không ăn, không uống, chỉ nằm dài ở cửa nhà trọ đợi. Báo VnExpress dẫn lời chị Nhung kể: “Đến ngày thứ tư thì ổng lên. Nhìn thấy ổng, nó ngoe nguẩy suốt. Ổng mua đồ ăn về, nó ăn quá trời luôn”.
Sau chuyến đó, ông Tí đi đâu một bước, Lucky theo một bước. Sáng ra, chủ lấy xe đi làm, đã thấy Lucky nằm trên xe chờ sẵn.
Ngậm vé số đi bán, nhưng mắt Lucky lúc nào cũng trông chừng, chỉ sợ ông Tí bỏ quên nó. Lucky lo lắng là có lý do. Năm ngoái, ông và mấy người bạn tụ tập gầy độ nhậu, có chút hơi men nên làm lạc mất Lucky. Ông Tí đi tìm khắp nơi không thấy, đinh ninh mất Lucky.
Nửa đêm, người đàn ông khuyết tật thất thần trở về quán cơm vợ làm thuê. “Tui làm mất con Lucky rồi, kiếm nó hoài không thấy”, ông than thở. Chị vợ bật cười chỉ chồng: “Nó nằm sau hồi kìa”.
Chưa dứt lời, con chó từ trong nhà chạy ra ngoáy tít đuôi. Từ quán vợ ông Tí làm thêm đến nơi ông lạc nó khoảng 3km. Con chó không tìm được ông nhưng nhớ được chỗ bà chủ làm thuê nên tự mò về.
Không chỉ bán vé số, nhận gạo từ thiện, ở nhà, Lucky còn phụ ông Tí nhiều việc. Chủ sai gì, nó làm theo đó. “Tui ăn xong, nhờ nó bê chén ra chậu là nó ngậm ra. Nhiều khi buồn tâm sự, Lucky lại dụi dụi vào người tui như hiểu lắm”, ông Tí nói.