Theo ca sĩ Thái Thùy Linh, sau những vụ trẻ em ngã từ tầng cao chung cư, nhiều gia đình vội vàng đi lắp lưới chắn an toàn. Nhưng chỉ được một thời gian, nhiều người lại… lười, lại đưa ra đủ lý do trì hoãn, chủ quan.
Sự việc bé gái 4 tuổi rơi lầu ở chung cư Complex Xuân Mai ở Dương Nội (quận Hà Đông, Hà Nội) vào đêm 19/4 khiến nhiều người thương xót. Theo báo Giao Thông, khi xảy ra vụ việc đau lòng trên, khu vực phòng ngủ cửa sổ mở hé, lại chưa được lắp đặt lưới an toàn. Thời điểm cháu bé tử vong, trong nhà có 2 mẹ con, người mẹ đang dọn dẹp trong bếp, còn cháu bé ở phòng ngủ. Do tưởng con đang ngủ nên người mẹ đã không để ý dẫn đến sự vụ đau lòng trên.
Bày tỏ quan điểm về sự việc này với báo Dân Trí, ca sĩ Thái Thùy Linh chia sẻ: “Từ đêm qua tới giờ, tôi cảm thấy vô cùng đau xót, bức xúc, thậm chí phẫn nộ…”
“Tôi không phải mẹ các cháu mà tôi còn cảm thấy mình… có lỗi vì người Việt mình nuôi con đơn giản quá. Phần lớn các ông bố bà mẹ chỉ quan tâm con ăn gì, học gì mà chưa chú ý đến đời sống tinh thần, dạy con các kỹ năng mềm, tự bảo vệ bản thân. Nhiều bậc cha mẹ còn quá chủ quan xem nhẹ việc giữ an toàn, để con có cuộc sống hạnh phúc…”
Thái Thùy Linh khẳng định, trong vụ việc này thì “lỗi là tại người lớn”. “Khi có những sự việc đau lòng như này xảy ra, thường là người ta thương xót, đồng cảm, an ủi với bố mẹ cháu bé. Vẫn còn những kiểu an ủi kiểu như: “Thôi, người ta đã đau khổ lắm rồi, đừng trách móc gì nữa”.
Nhưng việc chúng ta nói lên không phải “hành hạ” tinh thần bố mẹ, hay dồn phụ huynh không may có con bị tai nạn vào bước đường cùng mà phải nhìn thẳng vào những câu chuyện như này như hồi chuông cảnh tỉnh đối với những người khác.
Nhưng tôi nói thật, có một tâm lý như này. Có sự việc đau lòng như vừa rồi xảy ra, người ta bắt đầu quan tâm, nhiều gia đình vội vàng đi lắp lưới chắn an toàn. Nhưng sau đó một thời gian, người ta lại… lười, lại đưa ra đủ lý do trì hoãn, chủ quan. Có người tặc lưỡi: “thôi con mình lớn rồi, không cần lắp”.
“An toàn cho trẻ, chúng ta hãy làm đi”
Cũng trên Dân Trí, trong bài viết về sự vụ này, tác giả H. Linh viết: “Đến bao giờ chúng ta mới thôi chủ quan khi sống tại các chung cư cao tầng mà vì lý do này lý do khác, lần lữa việc lắp lưới bảo vệ ngăn trẻ nhỏ, trẻ hiếu động trèo qua cửa sổ, ban công? Con cái chúng ta cơ mà, tương lai của chúng ta cơ mà, nguồn sống của chúng ta đấy cơ mà, tại sao lại dễ dãi thế trong việc giữ gìn sự an toàn cho chúng?
Tôi nghe người ta nói, mẹ của bé sau khi phát hiện con bị như vậy đã điên cuồng chạy xuống tìm, liên tục gào khóc gọi tên con, tôi hiểu nỗi lòng người mẹ ấy, nhưng tất cả đã muộn rồi. Thiên thần bé nhỏ đã về trời, nhưng để lại trong những người còn sống là vết đau, nỗi day dứt ân hận không bao giờ liền được trong tim.
Bởi vậy, ngay hôm nay, có gì làm được để bảo vệ an toàn, tính mạng con cái mình trong chính ngôi nhà của mình thì chúng ta hãy làm đi. Ổ điện nhà bạn có nút bảo vệ chưa? Hãy gắn nó vào. Ban công, cửa sổ nhà bạn có lưới an toàn chưa? Hãy lắp đi. Phích nước, ấm đun nước sôi nhà bạn có để bừa bãi dưới đất không? Hãy đưa chúng đến vị trí mà trẻ không tới gần được… Bởi có những chuyện khi đã xảy ra rồi, chúng ta không còn cơ hội để sửa chữa”.